The owner of this guestbook has (temporarily) disabled adding new messages.
Message:

2:34pm 12-23-2016
Minh Loan
TRÁI CẤM

Người đến dìu ta vào giấc mơ
Bâng khuâng tim đập nhip dại khờ
Lắng nghe tiếng lòng đang ríu rít
Quay cuồng tinh tú đẹp như mơ

Cứ ngỡ đã quen tự thuở nào
Nói sao cho hết nổi nôn nao
Đắm chìm trong mộng, cơn mộng ảo
Mặc cho giông bảo... Cứ lẻn vào

Trái cấm ai thêm vị ngọt ngào
Để ai dệt giấc mộng ngàn sao!
Mộng tình muôn thuở còn chôn chặt
Ngã rẽ ngại ngùng không muốn qua

ML 22/12/14
11:57am 12-23-2016
Trần Anh
SÁNG SỚM

Suớng mù sáng sớm phủ quanh nhà
Ướt đẫm vườn cây , ướt đẫm hoa !
Súng trắng 3 bông nở trắng phau ,
Cau xanh 4 bụi vượt tầm cao !
Cặp tùng trước cửa uy nghi đứng ,
Một đóa hồng tươi : chuối thắm nhà !
Hoa sim tím ngát , màu rực rỡ ,
Mận mấy chùm bông chúm chím cười !
Quả mít chở che bằng lưới sắt ,
Đậm in răng sóc mới vừa nhăm ...
Cổng trước : hồng tươi màu hoa giấy ,
Sân sau : vườn nhãn rộp xanh trời !
Sương rơi thưa thớt , trời hững nắng ,
Nghe ấm trong lòng , ấm lá , hoa ...

TRẦN ANH
10:07am 12-23-2016
Trần Anh
CHIA TAY

Ai cũng biết : chia tay là nước mắt ,
Mà trời xanh sao nỡ bắt chia tay !...
Gặp hôm nay , chia tay ngày mai ,
Mắt kia đẫm lệ , tim nầy nát tan ...
Chia tay bạn , lượng vàng như vuột mất !
Chia tay người yêu : nước mắt mưa tuôn ...
Chia tay mẹ : lòng buồn như cõi chết ,
Chia tay cha , đời mất hết niềm tin ...
Chia tay cháu , quả tim kêu thình thịch ...
Đường thênh thang bỗng bít lối ta đi !
Chia tay con , lòng sao nặng như chì ?
Muốn cất bước mà chân ghì kéo lại ...
Chia tay anh chị : buồn xa dịu vợi ,
Đếm từng ngày , giờ ấy đợi sân ga ...
Chia tay nhà , buồn xa , lo lắng :
Hoa có còn ? vườn nắng , trái cây sai ?

CHIA TAY : hai tiếng đầy ngang trái !
Giết chết từ từ cuộc sống ! oái oăm thay !

TRẦN ANH
( 05/12/2016 )
9:12am 12-22-2016
Phan Trần
THẬP KHÚC TUYỆT TÌNH
* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
1. ẢO MỘNG
Thật ảo giàu sang lắm tỷ ngàn
Ra tay sát phạt chớ hề than
Ngựa xe lên xuống ngôi thân cận
Chuồn bít ra vào cửa chính dang
Trọc phú thi công lừa dạ thẳng
Điếm già phá kế bể mưu ngang
Bạc bài như rứa ai mong tới
Chiếu tướng răng đau thế sự tàn
Phantran
* * * *
2. PHÁP SƯ
Tàn nhang nước thải lão phun dầu
Chuyên trị ma tà giữa bể dâu
Nhận oản lừa đời thầy bói trước
Yểm bùa dối thế thuốc mê sau
Tiểu nhân hoạn lộ mưu thâm trí
Đại sự phù vân kế khổ đầu
Rỉ rả bên tai lời thánh phán
Nhân dân chả hiểu nói gì đâu!
Phantran
* * * *
3. VIÊN TRẠCH
Đâu xa gần đấy chớ buông trôi
Nắm bắt thời cơ mãi chẳng thôi
Mất đất trồng khoai sùng tiếc của
Thua mưu lãnh thẹo nợ nên hồi
Sổ trao việc đến đưa đang ký
Họa gởi tai bay nổ đã rồi
Tiền mất tật mang khôn hóa dại
Thân nghèo ngòai cuộc sướng cho tôi.
Phantran
* * * *
4. HƯƠNG SƯ
Tôi mơ nghe tiếng trống vang reo
Trường cũ lớp xưa thuở tội nghèo
Hai Tốt thầy ôm lương phát ốm
Năm Điều trò học vở ghi theo
Sách môn vài quyển hàng năm mượn
Giáo án trăm bài mỗi tháng treo
Xe đã dãn sên săm lớp thủng
Trời hành phải đạp cố mà neo .
Phantran
* * * *
5. KIÊN TRÌ
Neo nghề thay chỗ kẻ lênh đênh
Sóng gió muôn trùng cứ ngỡ hên
Mơ nhớ mong ai chờ cạnh ngõ
Mộng trông dõi bóng đợi bên ghềnh
Đường quê tri kỷ đi đâu gặp
Đất khách cố nhân ở đấy quên
Lấp lánh trời sao vai gánh nặng
Trăng sầu cuối tháng chẳng hề lên.
Phantran
* * * *
6. NỬA TỈNH NỬA SAY
Lên đường tung cánh vội vàng bay
Góc biển chân trời cứ mãi say
Ôm mộng dọc ngang yêu hoá ghét
Quên đời xuôi ngược cuốn rồi xoay
Còn lưng chén đấy đang xơi cạn
Có mất nước đâu sẽ rót đầy
Đối mặt khổ qua thân nuốt đắng
Lánh mình miệng ngậm rượu chua cay.
Phantran
* * * *
7. THĂM THẦY
Cay chua ớt khế sắp tây du !
Bảo cái tràng phan rợp bóng dù
Lãnh đạn ai phơ tim sướng rứa !
Thi công chủ mắng thợ mừng ru?
Cuộc đời hết thọ diêm cung gọi
Nội vụ định ngày ấn kiếm hưu
Mau viếng tiên sư còn có dịp
Mai nầy xa lánh tận thiên thu !
Phantran
* * * *
8. NGU KHỜ
Thu lá vàng bay ngắm nghía coi
Tình đời xôi thịt ráng chịu thoi
Giả đui không thấy xin cho né
Vờ điếc chẳng nghe khỏi thiệt thòi
Hỗ phận gởi con nhờ mớm vú
Thẹn voi bẻ mía phải thò vòi
Già nua chối khéo không mong mỏi
Thoải mái chòi tranh chẳng hỏi đòi.
Phantran
* * * *
9. VIẾNG CỐ ĐÔ
Đòi mơ gió thổi trúc la đà
Xứ Huế mơ màng vẳng tiếng ca
Tự viện công phu chuông gióng cận
Cung đình tấu xướng nhạc ngân xa
Đến thăm mấy lượt thơ trên núi
Trộm nhớ bao lần mộng dưới hoa
Dẫu ở tha phương người bổn xứ
Mi lai nhãn khứ bạn cùng ta.
Phantran
* * * *
10. CỐ QUÊN TA
Ta ngủ giữa trời trống trỏng trong
Quên thân bèo bọt bỏng bòng bong
Đi buôn sợ lỗ trăng trằng trắng
Ở đợ lo đời hổng hống hồng
Lót ổ gà kêu co cỏ có
Đòi tiền ai mượn khổng khồng không
Nồi kê tỉnh giấc khen khèn khét
Hậu kiếp có đâu mỏng móng mong….
Phantran
* * * * * * * * * * * * * * * * * *
Hoành Trần họa:
HỌA THẬP KHÚC TỰ TÌNH
***
I*
Ngày xưa vui bước tận non ngàn,
Theo tiếng cồng chiêng chẳng thở than.
Cùng ché rượu cần quên nắng cháy,
Bên nương lúa mới trốn mây dang.
Đôi khi nhớ mẹ lòng ray rức,
Có lúc thương cha dạ ngỗn ngang.
Dưới chái nhà sàn bên bếp lửa,
Ngỡ đời bít lối tuổi xuân tàn.
II*
Tàn tạ cuộc đời lắm dãi dầu,
Nương theo cánh bướm đến nương dâu.
Tưởng chừng số phận ghi lời cuối,
Mà ngỡ tình duyên đợi đến sau,
Nãn chí buông tay không khổ nhọc,
Chùng lòng lỏng gối khỏi đau đầu.
Bèo trôi theo nước bao trong đục,
Rồi sẽ dừng chân chẳng biết đâu!
III*
Đâu rồi con nước cuốn bèo trôi?
Dù cố vẫy vùng cũng thế thôi!
Hoặc lỡ xoay tròn theo mỗi bến,
Hay đang lơ lửng giữa chương hồi
Đẩy đưa rồi cũng ra đưa đẩy,
Rồi thế có chăng cũng thế rồi.
Ông nguyệt bà tơ gieo quẻ bói,
Nên duyên chồng vợ kiếp phần tôi.
IV*
Tôi lại dừng chân nghe suối reo,
Lại thương em gái chốn quê nghèo.
Ngày đi chỉ ngó mà không nói,
Buổi tiển buồn nhìn chẳng dám theo.
Chiếc áo đan rồi chưa dám tặng,
Mảnh khăn may vội cũng đem treo.
Chao ôi thương quá người thôn nữ,
Bến cũ chờ mong người bỏ neo.
V*
Neo thuyền trên bến khỏi lênh đênh,
May gặp duyên đưa thì cũng hên,
Lỡ chuyến khơi xa qua lắm thác,
Khéo đường ra biển vượt nhiều ghềnh.
Em ơi chẳng hẹn nên không nhớ,
Nàng hỡi chưa thề đã vội quên,
Vì thế con tim còn loạn nhịp,
Đợi chờ ngọn lửa sẽ bùng lên!
VI*
Lên đường lướt gió mây ngàn bay,
Bốn biển chim nhìn sao đắm say.
Viễn xứ đông buồn cơn bão xoáy,
Tha hương xuân lạnh cõi lòng xoay.
Vài tình tri kỉ chia bùi ngọt,
Chút nghĩa tri âm sẻ cạn đầy.
Đất khách quê người nhiều chát đắng,
Nỗi sâu chất chứa lắm chua cay.
VII*
Cay chua sao vẫn mãi phiêu du,
Chưa muốn dừng chân tựa bóng dù.
Rất sợ bếp nồng câu mẹ hát,
Lại e chiếc võng tiếng ai ru.
Cứ đi theo nẻo đường hư áo,
Lại bước chân vào cõi thực hư.
Từ lúc trời xuân mây hạ thắm,
Chừ đây tàn tạ nẻo vào thu.
VIII*
Thu đi bao thuở mà ưa coi.
Chim én đùa vui cứ dệt thoi.
Tóc bạc nẻo đời còn hụt hẩng,
Da mồi phận số vẫn loi thòi
Nhìn đời câm lặng không than thở,
Ngó phận gian truân chẳng réo vòi.
Hận lũ tham quan làm đục nước,
Lo ăn rồi hại lại còn đòi.
IX*
Đòi đến Châu phi cỡi lạc đà.
Gõ bồn mà hát khúc hoan ca,
Vui tình nên viết câu lân cận,
Mến bạn mà ghi chữ chẳng xa,
Lão Sáu cà chua vui tặng rượu,
Thằng ôm xe chợ khoái xem hoa.
Vào trong mạng áo đôi lời họa,
Hay dỡ kệ thây bạn với ta.
X*
Ta vui cùng bạn trời xanh trong,
Đôi lúc ngứa mình gải vảy bong,
Ừ nhỉ già rồi nên nổi đốm,
Té ra lên lão phải sưng hồng.
Tìm ra tri kỉ vui chăng nhỉ!
Gặp được tri âm có sướng không?
Sống ở trên đời đâu dễ đặng,
May hên nhiều kiếp dễ gì mong.
Hoành Trần
23/12/15
8:48am 12-22-2016
Trần Anh
BẾN SÔNG BÌNH DƯƠNG BUỔI SÁNG

Sáng sớm , Bình Dương sương phủ giăng ,
Nước sông bằng phẳng chảy phăng phăng ...
Lục bình mấy đám trôi dòng bạc ,
Cò trắng dăm bầy đậu lá xanh ...
Bến vắng , phà kia chưa đón rước ,
Đường thưa , khách nọ đứng dừng chân .
Nhà ai khuất bóng lá cây xanh ,
Sông trắng nhìn ra có thấy chăng ? ...

TRẦN ANH
11:08am 12-20-2016
Trần Anh
YÊU LÀ GÌ ?

Yêu là người dưng , bỗng :
Trở thành người âu yếm bên ta !
Yêu là người xa lạ ,
Khiến lòng ta tất tả lo toan .
Yêu là không tinh toán ,
Thương một người chẳng có bà con !

Yêu là dám chịu đòn ,
Thay cho người xa lạ .
Yêu , không nghe ai cả .
Dám cãi lời mẹ cha !

Yêu là rước về nhà ,
Người thống lĩnh tim ta !
Yêu là sống trọn đời ,
Với một người ,
Là một nửa của ta !

TRẦN ANH
9:13am 12-20-2016
Phan Trần
NGUYỆT CẦM

Nghe đàn cảm xúc lắm thanh âm,
Đơn điệu thương sao tiếng Nguyệt Cầm
Cống sự hài hòa cung réo rắt ,
Tồn liu êm dịu bậc thâm trầm .
Hai dây khẽ động đôi vầng tỏ,
Tám phím luôn chuyền vạn khúc thâm .
Tổ phụ làm thầy con bán sách ,
Mưa chiều lại nhớ mãi thương tâm.
Tây Ninh 4/8/2014
Cao Linh Tử
**************************
Phantran tạm họa:

ĐỜN KÌM

Bảy nốt chuyển vào thể ngũ âm;
Tròn vo mặt nguyệt khéo ôm cầm.
Xuyên thùng một trục thanh dài lớn,
Nhấn phím hai dây tiếng bổng trầm .
Tích tịch tửng tưng ra bộ cợt,
Ố ồ ứ ự hát lời thâm .
Hay thay tân - cổ đều chơi tốt,
Xê cống đồ mi tấu đắc tâm !

Phantran
9:15am 12-19-2016
HTH
LỐI XƯA
Gửi cho em chút nắng vàng ấm áp
Mùa đông về sẽ sưởi ấm tim em
Đường làng cũ vẫn còn chờ em đến
Nơi quê nghèo mái lá quyện khói rơm
Hôm em đi nắng chiều thôi ngã xuống
Mây hững hờ đưa tiễn bước em đi
Anh ngu si không nói một câu gì
Bóng em khuất anh nghe cay bờ mắt
Đã bao lâu ta xa rồi kỹ niệm
Ngóng trông chờ hồn liệm kín tình xa
Như đôi ta xa mãi với tháng ngày
Lối xưa ấy vẫn hoài là kỹ niệm
8:53am 12-19-2016
Trần Anh
NGẪM NGHĨ

Khổng Tử dạy người :" đắc ý , vong ngôn " (1) ,
Ta nghe , lòng lại bồn chồn , hồ nghi :
Ông kia , vợ ngáy cười khì :" vô duyên " ,
Ông nầy , vợ ngáy chau mày : " vô duyên "

Hỏi rằng :" ý " tại chỗ ni ?
" Vô duyên " hay chỗ " cười khì " , " mày chau " ?
Hay là vợ "ngáy " đêm thâu ?

Ngẫm đi , nghĩ lại hồi lâu ,
Ta đây đồng ý , gật đầu , bái sư :
Ngôn là : " vợ ngáy ", " vô duyên ",
" Ý kia ở chỗ " cười khì " , " mày chau " !

Một ông vợ ngáy cười vui ,
Ông kia vợ ngáy , ôi thôi chán phèo !
Sự đời ngẫm nghĩ : buồn sao :
Yêu thì : tốt - xấu cỡ nào cũng ưng !...
Ghét thì vừa thấy : mắt trừng ,
Gặp nhau như thể xát gừng vào da ....

TRẦN ANH
( 30/08/2016)
(1) " Đắc ý vong ngôn ": được ý , quên lời ( nắm bắt ý nghĩa , nội dung mà không cố chấp ngôn từ)
3:39pm 12-18-2016
Phan Trần
Lục huyền cầm

Bỗng trầm mấy sợi khó mà quên,
Nhờ lão Phan Trần nghe sướng thêm.
Nhấn nhá từng cung thanh thật dịu,
Rắc rê sáu sợi tiếng sao êm.
Vào thăm thơ viết như tâm cốt,
Đến viếng đàn rung giống bản nền.
Nhìn bạn múa đàn như thánh thủ,
Lui chân lòng cảm cuốn tình lên.
(Nhatthuyh)
****
Phantran đáp họa:

NGUYỆT CẦM

Lục tỉnh bạn hiền chẳng dám quên
Thất tình nổi nhớ lại nhiều thêm
Ngũ cung xê cống âm thanh thoát
Bát cú trắc bằng vận dịu êm
Tứ quý xuân ai đàn xuống cấp
Ba năm thu muộn nhạc nâng nền
Hai dây văn võ đeo nàng nguyệt
Một ngón vuốt ve khảy móc lên !
(Phantran)
9:22am 12-18-2016
Trần Anh
Một chút cười !

CHẲNG QUA NHẦM LẪN ĐẤY THÔI !

Khi xưng tội , em nghiêng vào tấm lưới ,
Cha kề bên , mắt tới , tai nghe :
" Tội con : tự đắc , hay khoe ,
Sáng nào , trước kính , mải mê tự hào :
Như hoa , mình thật đẹp sao !
Đố ai ! trần thế sánh nào bằng ta !
Tội con nặng , xin chúa thứ tha ,
Từ đây , con khiêm tốn , vị tha ..."

Lời con lọt đủ tai cha ,
Mắt cha ngắm kỹ từ xa đến gần ...
Bây giờ , cha chẳng phân vân :
" Hành vi phạm tội ? cha đâu thấy gì !
Chẳng qua nhầm lẫn đấy thôi !
Tội nầy , thì Chúa tha rồi , con ơi ! "

TRẦN ANH
10:15am 12-17-2016
HỒ NGUYỄN
NHỚ CHỢ BÌNH DƯƠNG

Chợ Búng ngày xưa nhộn nhịp thay,
Bèo bì cá nướng trái cây xay.
Thịt bày trên sạp, rau từng bó,
Nam mặc quần xanh nữ áo dài.
Nắng xế cô hàng treo gánh vống,
Chiều tàn xe ngựa chạy như bay.
Bà con khách sớm tan phiên chợ,
Hớn hở về mau kịp cuối ngày.
Trần Đông Thành

HỌA: BÌNH NHÂM MỘT THUỞ

Bình Nhâm một thuở nhớ nhung thay,
Cá nướng bì nem nước trái xay.
Mắm hốc bánh tầm thèm thịt nướng,
Nữ sinh mắt thắm liếc mi dài.
Cô hàng bánh bún nhìn xinh xắn,
Bì chả giò nem hương thoãng bay.
Hớn hở em thèm nhai lép nhép,
Bước nhanh đến lớp học trong ngày.

HỒ NGUYỄN (Cali: 16-12-16)
10:13am 12-17-2016
Trần Anh
KHI NHẮP RƯỢU

Khi nhắp rượu tôi nhớ về chuyện cổ
Trong sử thi kỳ diệu phương Đông :
Lúc loài người còn trong buổi binh minh,
Thần với quỉ một hành tinh chung sống .
Nhưng thiện - ác làm sao gần gũi được !
Nén quỉ - thần từng buổi chiến tranh luôn...

Đánh dũng cảm mà thần thường bại trận ,
Vì quỉ kia có thầy quỉ tuyệt luân ,
Nắm trong tay phép cải tử hoàn sinh ...
Sau trận đánh quỉ hồi sinh đầy đủ...
Thần yếu thế xin cầu hoà , tính kế :
Kacna đây , chàng trai trẻ thông minh ,
Yêu chư thần như chính bản thân mình ,
Nên khéo léo,chàng giả thành quỉ dữ,
Tìm đến nơi thầy quỉ cầu xin :
"Đức độ lượng ! cho con làm đệ tử!
Nguyện suốt đời trọn giữ đạo tôn sư "!
.............................. .............................. .
Được chấp thuận ,lòng mừng như mở hội
Kacna đây, chí lớn sẽ thành thôi !
Tìm mọi cách học sao cho bằng được
Phép hoàn sinh mầu nhiệm , cứu thần linh...
Chàng đệ tử hàng ngày làm mọi thứ:
Từ chăn dê, bẻ củi,hái hoa...
Những mong sao chinh phục được lòng thầy...
Nhưng quái ác, sự đời thường ngang trái :
Thầy chưa thương mà con gái thầy yêu ...
Chàng trai trẻ chí cao còn giữ kín,
Nhưng đồng môn , bọn quỉ đã tình nghi...
Một buôi chiều , đồng vắng , chăn dê,
Chàng đã bị chúng hùa nhau xé xác !
Con gái thầy , trái tim tan nát ,
Quì bên cha , nước mắt dầm dề :
"Rủ lòng , cha cứu giúp con ,
Mất chàng , chẳng biết có còn con không ?"
Đắn đo ít hơn lòng thương con gái,
Thầy vung tay , niệm chú phép hoàn sinh...
Chàng sống lại , chăn dê , kiếm củi....
Nơi đồng xa, lũ quỉ lại hùa nhau,
Đập chàng chết , lần nầy nghiền nát nhuyễn ,
Rồi hoà tan trong nước biển mênh mông....
Để ai kia muốn cứu cũng hoài công !...
Cô gái khóc , khiến cha nàng lại cứu .
Chàng lại sống và lên rừng sâu thẳm,
Tìm hoa tươi về trao tặng người yêu...
Lũ quỉ đồng môn nhứt quyết phải liều :
Thiêu cháy chàng , thiêu rụi xác thành tro...
Tro như bụi hoà tan trong rượu tuyệt ,
Dâng tặng thầy , thầy uống , gật gù khen...
Cô gái khóc vì người yêu lại chết ,
Cầu xin cha : lần cuối rủ lòng thương !
"Số nó hết , con ơi ! đừng khóc nữa !
Đã hai lần cha cứu cũng hoài công !"
Nước mắt cạn,nàng bắt đầu nhịn đói,
Khiến lòng già đau nhói ở trong tim .
"Thôi , thôi được ! Cố vì con lần cuối !
Chờ chút thôi ! cha niệm chú hồi sinh..."
Trong phút chốc,thầy giật minh nghe tiếng
Trò Kacna từ trong bụng thầy kêu :
"Con đã sống,nhưng bây giờ ngộp quá !
Bụng thầy to mà con lại to hơn..."
Thầy chợt hiểu , bình rượu kia : thủ phạm !
Uống cạn rồi mới nông nổi nầy đây !
"Rượu quả thật như người xưa dạy :
Uống nó rồi phẩm hạnh xa bay ."
"Con gái bố , con ơi ! Có biết ?
Người yêu ra , bụng bố mổ đôi .
Con có nó , nghĩa là cha vĩnh biệt ..."
Cô gái khóc , kêu gào thảm thiết :
"Con thương cha mà cũng yêu chàng..."
Thầy nghĩ kỹ như đi vào trận đấu,
Khẻ gật đầu , số mệnh chắc là đây :
Trong tất cả , nó là người duy nhất
Giàu thông minh , học được phép hoàn sinh :
" Kacna hỡi! trong bụng ta nhớ kỹ
Phép hoàn sinh , ta dạy cho đây !...
Con ơi ! Tình nghĩa cao dày ,
Chui ra , vận dụng phép linh cứu thầy..."
Trong nháy mắt , bụng thầy xé toạc ...
Thần Kacna nhanh chóng bước ra ,
Phép linh học được dùng ngay,
Nhiệm mầu , kỳ diệu,cứu thầy hoàn sinh...
"Thầy dạy dỗ , ơn cao vời vợi,
Gọi bằng "cha" xứng đáng biết bao !
Bụng thầy , từ đó con ra,
Ví bằng nghĩa mẹ cao xa ngất trời !
Người yêu hỡi ! Người yêu ơi !
Cùng cha , cùng mẹ , sống đời anh em. ..
Yêu nhau chấm dứt từ đây,
Nghĩa kia sâu thẳm , tình nầy : anh-em."
Chào thầy , bịn rịn cùng em
Kacna chẳng quản đêm đen , trở về...

Thần từ đó bốn bề vững chắc
Trí thông minh cùng phép hoàn sinh.
Mạnh vô địch nên đẩy lui quỉ dữ
Lùi xa dần trong bóng tối âm u...
Rượu ngon đã hại quỉ tài,
Phép linh giờ chẳng trong tay một mình .
Chuyện xưa , lời dạy chí tình ,
Rượu ngon vừa nhắp , giật mình tỉnh ra....

TRẦN ANH
(Thân tặng những người uống rượu. Tháng 01/2016)
9:25am 12-16-2016
Trần Anh
LỜI HẸN TRƯỜNG DU

Về nhà , y hẹn : cuối mùa thu ,
Kết thúc an lành chuyến viễn du !
Mỹ quốc : bạn - trò vui họp mặt ,
Xứ phong : con cháu trọn tình thu !
Chia tay bè bạn , trò : rơi lệ !
Tiễn biệt ông - bà , cháu : ngậm ngùi !
Tay vẫy , nghẹn ngào - trời băng giá :
" Mùa xuân - hoa đẹp : tiếp trường du ...."

TRẦN ANH
( 16/12/2016 )
9:01am 12-16-2016
HM
VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC
Nhận được tin Anh NGUYỄN DUY HUYNH chồng của bạn KIM NÊN K9 đã mất ngày 15/12 tại Houston. Đại diện hội Ái hữu CHS tại VN và các bạn K8 xin thành kính phân ưu cùng bạn Kim Nên và gia đình
Trương Thị Huê Mỹ K8
Messages: 181 until 195 of 1212.
Number of pages: 81
Newer10 11 12 [13] 14 15 16Older