The owner of this guestbook has (temporarily) disabled adding new messages.
Message:

9:33am 01-18-2017
Trần Anh
CÁNH CỬA KHÔNG BAO GIỜ KHOÁ

Có cô gái trẻ chán sống chung
Trong gia đình nề nếp nho phong:
-"Nó khuôn phép không sao chịu nổi!
Con không muốn tin ông trời ba mẹ!
Con đi đây, mặc kệ, con đi đây! "
Thế là, đơn độc, bỏ nhà cô đi...

Chẳng bao lâu, cô bị bỏ rơi,
Với cô, đời nói lời từ chối!...
Thật bối rối, không có việc làm!...
Thây kệ, làm gái đứng đường nuôi thân!
Đem hình hài ra bán chác, đổi trao ...

Từ từ...năm tháng trôi qua...
Cha cô đã mất, mẹ cô đã già !
Cuộc sống cô: ngày mỗi ngày sa đoạ...
Với gia đình, cô bặt hơi tăm...

Bà mẹ nghe đồn, đi khắp tìm con:
Bà đến mọi nơi cứu trợ,
Với lời khẩn cầu thật giản đơn:
"Cho tôi chưng tấm hình nầy, làm ơn!..."
Tấm hình bà mẹ tóc muối tiêu,
Đang mỉm cười với lời dịu ngọt:
"Mẹ vẫn yêu! hãy về nhà! con gái nhỏ!..."

Tháng tháng trôi qua, không điều gì xảy ra.
Rồi một ngày, cô gái đến nhà cứu trợ,
Nhận những bữa ăn cứu đói!
Lời giáo huấn, cô không màng tới,
Mắt lơ đễnh nhìn những tờ thông báo...
Chợt thấy tấm hình và tự hỏi:
"Có phải mẹ mình đây không nhỉ?"

Không lòng dạ nào chờ đến phiên phát chẩn,
Cô đứng lên, ra nhìn tấm ảnh:
"Mẹ vẫn yêu, hãy về nhà! con gái nhỏ!"
Trước tấm ảnh: tiếng khóc cô nức nở....

Trời đã tối, nhưng mà...cô đi bộ,
Về đến nhà, trời sáng tỏ ra...
Cô khép nép, sợ, nói sao đây?
Khẻ gõ cửa, cửa kia ...không khoá...
Cô thầm nghĩ: đêm qua, trộm vào nhà...
Cô đến bên buồng ngủ mẹ già:
Chúa vẫn ban giấc ngủ cho bà...
Lay mẹ dậy, cô gái: lệ sa...!
- "Mẹ ơi, con đây! đã về nhà."
Đôi mắt mình, bà mẹ không tin...
Lau nước mắt, họ ôm nhau chặt cứng!
- "Mẹ ạ! con lo trộm vì nhà không khoá!"...

Thật dịu dàng, lời bà mẹ đáp:
- "Không phải thế, con ơi! không phải thế!
Từ lúc con đi, cửa nhà mình chưa hề khoá!
Để chờ con bất cứ lúc nào về..
Bởi vì, con yêu, như lời của Coper :
Khi con còn thơ,
Cách ta một đường tơ,
Ta đắp chăn cho con.
Nhưng khi con đã khôn,
Vuột khỏi tầm tay ta,
Ta chắp cả 2 tay,
Che đắp cho con
với lời nguyện cầu..."

TRẦN ANH ( 17/01/2017 )
(phỏng theo: Cánh cửa không bao giờ khoá.
Robert Strand )
12:23pm 01-17-2017
Trần Anh
THẦY TRÒ CŨ GẶP NHAU

" Tương kiến thời nan , biệt diệc nan " ...(1)
Chia tay quả thật khó vô vàn !
Thầy xưa biền biệt bao năm ,
Mới vừa gặp lại : chuyện gần , chuyện xa ...
Chuyện buồn : hạt lệ trộm sa !
Chuyện vui : giọng nói đậm đà vươn lên ...

Thầy tôi đó , tuổi già xâm chiếm ,
Mái tóc đen đã biến bạc phơ ...
Lo toan , sức yếu ...bến bờ vô biên...
Thầy tôi đó , vẫn hiền muôn thuở ,
Nụ cười tươi rạng rỡ trên môi ...
Nụ cười thách thức cuộc đời !
Dáng đi chầm chậm , thảnh thơi quên phiền ...
Thầy tôi đó , dáng ông tiên !
Thong dong thì có , của tiền nhẹ lưng ...

Chia tay , nước mắt rưng rưng ..
Gặp nhau đã khó , lòng mừng , khó xa ... :
" Tương kiến thời nan , biệt diệc nan ..."

TRẦN ANH - 17/01/2017
( thay học trò , tặng bạn tôi : GS Nguyễn Thuận Nhờ )

(1) Thơ Lý Thương Ẩn , thời vãn Đường , tạm dịch :
" Gặp nhau khó , chia tay càng khó ! "
11:03am 01-17-2017
Trần Anh
KHỔ QUA TỰ BẠCH (1)

Khổ qua tuy đắng thế mà ngon !
Dư vị , nuốt lâu vẫn hãy còn ....
Đám giỗ , nhà nhà luôn chẳng thiếu :
Nồi hầm " mướp đắng " (2) , thịt kho tàu .
Tết về , quả ấy thường lên giá !
Thường nhựt , trái kia bán vẫn cao ...
Ai bảo khổ qua là phận khó ,
Buồn thay ! chưa hiểu quả thanh tao ! ...

TRẦN ANH
(17/01/2017 )
(1) Trái khổ qua tự bày tỏ mình .
(2) "Khổ qua" là tên bằng chữ Hán .
" Mướp đắng" là tên bằng chữ Việt .
8:51pm 01-16-2017
HTH
Khổ qua

Thân nghèo nên mang tiếng khổ qua
Khổ quá hay than phận tui nghèo
Vật chất không nhiều nhưng tình có
Gửi lên facbook mấy câu thơ
Khổ qua tuy đắng nhưng ăn mát
Thơ quèn cũng được có người xem
Lâu lâu cũng có người hay trách
Thơ gì mà chẵng có đầu đuôi
Thôi thì cam phận qua đành khổ
Kho với xì dầu dễ lùa cơm
Thơm thảo bạn hiền từ khắp nẽo
Rủ mình đi nhậu giết thời gian
Tối về bụng đói chui xuống bếp
Cơm nguội còn đây với khổ qua
17.01.2015
11:22am 01-16-2017
Trần Anh
THẤT BẠI

Khi cần giúp đỡ để hoàn thành " vai " mẹ ,
Tôi lại nhớ đến bà và người đẻ ra tôi :
Những người đã trồng tôi , làm đâm chồi trí tuệ ...
Trí tuệ đó như vườn cây bí mật ,
Vẫn trỗ hoa ngay những ngày rét buốt !...

Vào một ngày vô cùng đen tối !
Về nhà nhận giấy báo lần 2 :
" Đòi tiền điện " và 3 con rầu rĩ ...
Đứa lớn nhất buồn thiu : tóc cắt bị hư ,
Đứa thứ 2 : mặt sầu rũ rượi :
- " Con thất bại rồi , môn tập đọc ,
Đã vấp khi đọc từ " sợ hãi "...
Con gái út buồn vì không trôi chảy ,
Bởi rúc rích cười khi đọc , bị cô la !...

- " Thôi được , hôm nay mình gặp ngày thất bại !
Hãy ăn mừng ngày ấy , các con ơi ! "
Ngạc nhiên đến mức quên buồn ,
Lũ trẻ trố mắt , ngớ người nhìn tôi !...
- " Cố và ngoại vẫn thường bảo mẹ :
Ta học được nhiều ở " thất bại " hơn " thành công " .
Một viên đá bị nhiều khuấy động ,
Càng đi xa , càng vang vọng cao hơn ! ...
Đến ngay nhà hàng McDonalds ,
Để mừng thất bại lần đầu hôm nay ! "

Hãy nhớ lời Will Arthur Ward :
" Thất bại chỉ là sự chậm lại ,
Không phải là chiến bại ,
Thất bại chỉ là đường vòng ,
không phải là ngõ cụt ! "

TRẦN ANH - 16/01/2017 .
( phỏng theo " Ngày thất bại xui xẻo "
của Towse Robert )
10:11am 01-15-2017
Trần Anh
SẮP TẾT , MƯA CHIỀU

Chiều nay sắp Tết , trời mưa ,
Lăm răm tiếp nối mưa vừa xa xa ...
Vườn cây mưa tưới la đà ,
Mít treo lủng lẳng , trái sà gốc cây ...
Chuối giương lá đón mưa bay ,
Quày kia buông xuống , đổi màu đậm xanh .
Vườn hoa tươi tốt trước sân :
Hoa sim tím ngát , bát tiên rực hồng ,
Hoa súng khép kín chúm môi ,
Ao sen rộp lá đậm trời thiên thanh ...
Vàng tươi mấy đoá hoa đăng ,
Vươn bên sứ trắng , tung tăng vẫy trời ...

Mưa rơi nhè nhẹ , mưa rơi ,
Ửng vàng vạn thọ đỉnh đầu nụ vươn ...
Vườn rau tươi lại thêm tươi ,
Cải xanh đã lớn , mướt màu " bẹ xanh " ...
Rau muống mới mọc thẳng hàng ,
Đón mưa rau mát , ngỡ ngàng tắm mưa ...

Mưa dày đã bớt , mưa thưa ,
Xuân kia sắp tới đã đưa mưa về...
Mùa xuân rộn khắp tứ bề ,
Mưa chiều nhè nhẹ mân mê xuân tràn ...

TRẦN ANH
( 17/01/2017 )
9:20am 01-14-2017
Trần Anh
CON RẮN ĐỘC

Con rắn độc tìm mồi trong trại mộc ,
Đêm tối đen , bụng rắn móc răng cưa !
Rát vô cùng , da ứa máu tươi !
Chẳng suy nghĩ , nhắm răng cưa trả đũa :
Cắn một nhát , nọc nó phun tua tủa...
Miệng rắn đau lại túa máu tươi !
Tức dữ dội , không sao chịu nổi ...
Rắn lại bồi thêm 1 nhát : ôi ! trời giáng !
Miệng rắn lại tăng thêm máu ứa !
Trước khi bỏ đi , rắn lại bồi nhát nữa ...
" Hình như nó chết rồi ! cái cưa ..."

Sáng sớm ra , bác thợ già lệ ứa :
- "Con rắn chết rồi ! ai giết nó : thảm thương !
TRẦN ANH
9:17am 01-14-2017
Trần Anh
THƠ " XƯA ...NAY " XIN CHÀO !

Tết đến , Xuân sang , xuất bản thơ :
" Xưa ...nay " tên tựa , có ai ngờ !
Vô đề : quan điểm làm thơ rõ !
" Kể chuyện " mở đầu , đọc ngẩn ngơ ...
Chuyện xưa , thần thoại , ngụ ngôn ... đủ !
Danh nhân , chuyện tếu ... chẳng hề vơi ...
Cầu nối : " Chữ tình " nằm chính giữa ,
Phần cuối : " viễn du " mãi nhớ nhà ...

In xong , đếm đủ thơ ngàn quyển !
Lưỡng lự , phân vân tự hỏi hoài :
Tặng hết , hay là bán ít nhiều ?...
Cuối cùng , quyết định 2 chiều :
" Thương trường đôi chút , phần nhiều : tặng , cho...."

Xin nhắn ai kia đã đọc thơ :
Có chê : nhè nhẹ ... khen cho thật tình !
Tiếng thơ có chỗ bất bình ,
Vắn , dài ... cung bậc thình lình đổi thay ...
Chữ " tình " vốn dĩ thật dài ,
Tượng trưng đôi chút , miệt mài " viễn du "...
Đọc xong thơ , xếp sách vào ,
Bồng bềnh lại thấy : buồn trào tiếng thơ " !

Trời xanh , mây trắng hững hờ ,
" Xưa ... nay " khép lại , lượn lờ buồn xa !...

TRẦN ANH
( 12/01/2017 )
12:53pm 01-13-2017
Đỗ Mỹ Loan
GIỜ TẬP ĐỌC

Sáng thứ hai trong giờ tập đọc
Cô dạy bài Hành trình của bầy ong
Cô chủ nhiệm em mặc áo lụa hồng
Trên bục giảng dáng gầy gầy tha thướt
Cả lớp khoanh tay, mắt nhìn phía trước
Cô say sưa đọc mẫu lần đầu
Giọng đọc cô ấm áp làm sao!
Mây lãng đãng trời cao
Cũng dừng bay nép bên cửa sổ
Cả anh chàng Gió
Len lén ùa vào quạt mát chúng em
Lời cô giáo thật êm!
Bầy ong bay đi tìm hoa hút mật
Tháng ngày ruổi rong từ cánh rừng xa lắc
Đến bờ biển khơi xa
Mang vị ngọt thơm bổ dưỡng đến muôn nhà
Nghe cô giảng em vô cùng thích thú
Cô hướng dẫn phát âm từng câu, chữ
Rèn học sinh đọc diễn cảm rõ ràng
Trống báo giờ học đã tan
Cả lớp vẫn say sưa khắc ghi lời cô dặn
Trên đường về bên tai còn văng vẳng
Bắt chước loài ong, học tập chuyên cần
Em hứa sẽ trở thành trò giỏi, con ngoan
Mai lớn lên là công dân hữu ích…
hoangthilangmay
13/01/2017
9:20am 01-13-2017
Trần Anh
LẶT LÁ MAI

Tháng chạp , ngày rằm , lặt lá mai ,
Sáng ra đứng ngắm , băn khoăn hoài :
Lặt mai đón Tết , mai đau đớn !
Trọc lá chờ Xuân , nhánh xác xơ ...
Nỡ ép mai vàng tươi đúng Tết !
Thương thay lá biếc trụi chờ Xuân ....
Băn khoăn , nắng nóng , thôi đành chọn :
Lặt lá mai trong , tránh chậu ngoài ...

TRẦN ANH
( Rằm tháng chạp năm Bính Thân )
8:04pm 01-12-2017
HTH
CHIỀU QUÊ

Nắng chiều qua xóm nhỏ
Rặng tre che ngỏ về
Đàn trâu mừng rối rít
Bầy trẻ chờ dọn cơm
Khói lam chiều vương vấn
Tiếng chim kêu gọi bầy
Ai đi xa có nhớ
Quê nghèo vẫn chờ mong
Ngày vui ta gặp lại
Tiếng cười vang theo mây
Bóng đêm như nuối tiếc
Tiễn chiều đi muộn màng
Ngày xưa không còn nữa
Người bây giờ nơi đâu! !!???
8:34am 01-12-2017
Trần Anh
CÚNG PHẬT

Hôm nay đúng rằm , ngày cúng Phật ,
Quầy trái cây tấp nập người đông .
Mảng cầu , quít đỏ , bưởi , thanh long ...
Trái đẹp , tươi ngon...lòng thấy thích " !

Một cô đến , chen xe đậu khích ,
Tiếng thật to , chỉ quít đỏ kia :
- " Chị ơi ! quít đỏ của Tàu hay ta ? "
Trả lời , chị bán thật thà :
" Ta trồng , hoá chất Trung Hoa xịt vào ! "

Tai nghe , bụng bỗng cồn cào :
" Cúng Phật trái đó , niết bàn đảo chao !
Hoá chất hạ giới nhiều sao !
Định làm Đức Phật đau như cõi trần ? "
" Thà rằng chỉ khấn : khói nhang ,
Chớ đem hoá chất nhiễm sang niết bàn ! "

TRẦN ANH
( 12/01/2017 )
8:47am 01-11-2017
Trần Anh
BẠN TÔI

Tết đến , xứ xa , trò gửi quà :
Hoa tươi 1 lẳng kèm đô la !
Thầy cười nghiêm túc , thật thà :
" Xin trả tiền đô , chỉ nhận hoa !
Hoa đó với thầy là vô giá ,
Trọn nghĩa tình xưa , dẫu ở xa ...."

Bạn trả tiền kia , tôi chợt nhớ :
Giải thơ trao thưởng lạ thường thay ! :

Tôi biết từ lâu , chuyện thật hay ,
Nước người , xa lắm ! tận trời Tây :
Barcelona (1), xứ thánh đường ,
Chấm thơ ,trao giải : lạ thường , đẹp thay ! :
Giải 3 : một bông hồng bằng bạc !
Giải nhì : óng ánh hồng vàng trao tay !
Giờ thì : tuyệt nhất mười mươi :
Quán quân : trọng thưởng hồng tươi nhất trời !
Người thường bảo : Đó ngược đời !
Nhà thơ bảo : Đó , tuyệt vời ! vô song !
Cho hay ! Đẹp nhất : bông hồng !
Đỉnh cao ngự trị ! vàng ròng : bỏ đi !
Xứ đâu ? có xứ diệu kỳ !
Vàng kia ! chẳng dám so bì cùng hoa ! "

Trả tiền , bạn chỉ nhận hoa ,
Phải chăng giải nhất vào tay bạn rồi !

TRẦN ANH
(11/01/07- Thân tặng bạn đồng nghiệp : GS Từ Văn Nhung)

(1) Barcelona : 1 thành phố có nhà thờ nổi tiếng ở TÂy Ban Nha .
5:29pm 01-10-2017
HTH
TÌNH XUÂN MUỘN

Không bên nhau xuân về luyến nhớ
Sương đêm nào làm ấm lòng nhau
Nụ hôn ấy chưa trao nhau vội
Cho men tình đầy ấp thời gian
Ta cho nhau những gì còn lại
Ngày qua mau tô thắm màu xuân
Nhớ nhau luôn không quản chia lìa
Ta vẫn vậy yêu nhau dù xuân muộn.
11.01.17
10:05am 01-10-2017
Trần Anh
THAY LỜI CẢM ƠN

Quà Tết năm nay mới nhận xong :
" Lì xì " , báo mới , thiệp xuân hồng !
Quý sao ! quà ấy từ xứ Mỹ ,
Được gởi sang đây với tấm lòng :
Trò cũ nhớ thầy , ôi ! cảm động !
Tuyệt sao ! hơi ấm cuối mùa đông !
Quà ấy , nhớ nhiều thời dĩ vãng ,
Hoài Đức kia , in dáng tuổi xuân thì :
Tình thầy trò tinh tuý thuở xa xưa ...
Nhận quà Tết , cớ sao lệ ứa ?! ...
Lòng vô cùng ấm áp cuối mùa đông !...
Tay nhận quà , nhớ cả TẤM LÒNG ai !...

TRẦN ANH
( Thân gửi Hội CHS Trịnh Hoài Đức ở Mỹ )
Messages: 136 until 150 of 1212.
Number of pages: 81
Newer7 8 9 [10] 11 12 13Older